Nó dường như còn lợi hại hơn thứ dạng ống của đám cướp. Nếu không có nó thì chắc là hiện giờ bọn họ đã thua, chỉ caó thể trơ mắt nhìn đám cướp giết sạch bọn họ.
Sức chiến đấu của quân châu phủ cũng không kém, chỉ là chỉ huy không ra gì mà thôi. Nếu để Mộ Dung Chỉ Tình xảy ra chuyện thì tên tướng lãnh kia sẽ khó mà ăn nói với Mộ Dung Cung.
Dưới ánh đuốc, Giang Siêu và hai trăm quân Con Cháu lập tức lao lên đánh với bốn năm trăm tên cướp.
Vũ khí va chạm, nhiệt huyết tận trời, sát ý dày đặc tản ra từ bên quân Con Cháu.
Tiếng chém giết rung trời.
Máu tươi văng tung tóe.
Giang Siêu phấn khích giết địch, giơ tay lên chém xuống, nơi đi qua không một kẻ còn sống.
Trên người hắn dính đầy máu, đều là máu của kẻ địch.
Những tên cướp xông lên đánh về phía hắn, còn chưa kịp tới gần hăn thì đã bị hẳn chém chết rồi.
Thấy cảnh này, quân châu phủ rất ngạc nhiên và khó tin, thậm chí còn có một chút sợ hãi.
Giang Siêu thế mà lại mạnh hơn trong tưởng tượng của bọn họ không biết bao nhiêu lần.
Có tên thư sinh yếu đuối nào. lại có thể đi trên chiến trường như vào chỗ không người giống hắn chứ?
Giết địch giống như xắt rau, thật sự là không thể diễn tả hết bằng lời.
Khoảng nửa giờ sau, bốn năm trăm tên cướp đánh về phía gò đất đều bị giết sạch sẽ.
Trên gò đất, đám người Giang Siêu đều dính đầy máu, không biết là máu của kẻ địch hay là của mình nữa.
Sát khí toát ra từ trên người bọn họ khiến đám cướp và đám lính quân châu phủ đều sợ hãi.
Giống như những người trên gò đất là ma quỷ. Trong nhất thời, đã không còn ai dám tấn công sang bên này.
Trên gò đất, hai pháo cối mìn tre liên tục bản ra mìn tre. Trong chiến trường bên dưới, đám cướp bị nổ kêu cha gọi mẹ, bắt đầu chạy trốn lung tung.
Đám cướp mới vừa làm cho quân châu phủ cực kì chật vật, suýt nữa toàn quân bị diệt, lúc này lại trở thành chó nhà có tang.
Sau khi có hơn phân nửa đám cướp thương vong, gần một nghìn tên cướp còn lại chuẩn bị rút lui.
Bọn họ vừa đánh vừa lùi về phía một bên khác.
Thấy cảnh này, Giang Siêu vung đao lên, chỉ vào đám cướp đang chạy trốn, giận dữ hét lên: “Giết! Hôm nay bọn họ dám đánh tới đây, vậy để cho bọn họ chôn ở đây hết đi!”
Theo tiếng hét của Giang Siêu, hai trăm quân Con Cháu lập tức lao lên đám cướp.
Thấy đám người Giang Siêu xông tới, đám cướp vốn đang có chút trật tự lập tức hoảng sợ, dốc sức chạy trốn.
Lúc này, ở trong mắt bọn họ, đám người Giang Siêu giống như là sát thần.
Cầm đầu đám cướp muốn ổn định đám cướp, lại không thể ngăn cản đám cướp chạy tán loạn.
Đám lính quân châu phủ ngạc nhiên mà nhìn, cả buổi chưa hồi hồn lại. Giang Siêu mới vừa trở về đây thôi, lại có thể đánh tan đám cướp, sao có thể chứ...