Chỉ với sức chiến đấu này của Giang Siêu, trong các tướng Nữ Chân của bọn họ e là không có ai có thể đấu với Giang Siêu, người có thể chịu được mười chiêu cũng vô cùng ít.
Cho dù như vậy nhưng Đột Thuật và Hy Nhất vẫn không từ bỏ đối phó Giang Siêu, bây giờ bọn họ có thể sống sót hay không chỉ xem có thể bät được Giang Siêu hay không rồi.
Mà mấy tướng lĩnh Nữ Chân ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này, đột nhiên xông đến giúp đỡ, bọn họ cũng biết tính quan trọng khi bắt được Giang Siêu.
Trong chớp mắt, xung quanh Giang Siêu vây không ít hơn sáu tướng lĩnh Nữ Chân, Giang Siêu bị tám người bọn họ vây ở giữa, ky binh Bạch Liên ở xung quanh nhìn thấy cảnh này cũng nhanh chóng đến cứu.
Đáng tiếc tuy sức chiến đấu của Bạch Liên quân không tầm thường nhưng chỉ so về võ lực thì Bạch Liên quân không có mấy cao thủ, bọn họ căn bản không có cách nào đến cứu giúp.
Bạch Liên quân ở xung quanh kinh ngạc, tất cả Bạch Liên quanh ghé sát về phía Giang Siêu, bọn họ sợ Giang Siêu có sơ xuất.
Mà những người Nữ Chân đó lại toàn lực ngăn cản Bạch Liên quân, cho dù bọn họ bị chém giết không ít người nhưng toàn bộ để người trước hy sinh người sau tiến lên xông về phía bên đây.
Bọn họ đã tranh cơ hội cho Hy Nhất và Đột Thuật, đây cũng là cơ hội cuối cùng của bọn họ, tất cả ky binh Nữ Chân cũng không đếm xỉa đến.
Giang Siêu nhìn tám người ở xung quanh, biểu cảm cũng trở nên cẩn trọng từ trước đến giờ chưa từng có, những tướng lĩnh Nữ Chân lại thêm Hy Nhất và Đột Thuật, quả thật không thể xem thường.
Lúc này, một người trong đó đã phát động công kích trước với Giang Siêu, người Nữ Chân dùng là súng trường, ky binh bình thường dùng là súng trường thân gỗ.
Còn tướng lĩnh thì toàn bộ đều là súng trường thân sắt, trong lúc súng trường bản ta một trận gió lớn chuyển động.
Có một người ra tay thì mấy người khác cùng ra tay, súng trường của bọn họ dường như mỗi phương hướng đều chặn chết đường của Giang Siêu.
Nếu như Giang Siêu không có cách nào phản kích chống lại, chỉ có chém chết thành con nhím vậy.
Tất cả mọi người đều biết Giang Siêu không dễ đối phó tuy không muốn tổn thương tính mạng của Giang Siêu nhưng bọn họ ra tay cũng không lưu tình.
Trong khoảnh khắc sáu tướng lĩnh Nữ Chân đâm đến, Giang Siêu phóng người lên trong chốc lát đã đạp chân lên sáu đầu súng.
Sức mạnh lớn thông qua chân của hẳn truyền đến súng trường, thân súng của sáu người lập tức phát ra tiếng động mạnh, súng trường trên tay sáu tướng lĩnh xém chút nữa rơi xuống.
Nhưng mà trong lúc Giang Siêu phóng người lên, Hy Nhất cùng với Đột Thuật cũng phóng người lên, bọn họ một trước một sau chèn ép Giang Siêu.
Công kích như vậy, gần như xem như chết rồi, lúc này Giang Siêu không còn đủ sức không thể nào ở không trung thay đổi chiêu thức.
Chỉ là ngay khoảnh khắc súng trường của bọn họ đâm đến, Giang Siêu nâng đạo chém về phía súng trường của Hy Nhất, thuận thế đâm ngã súng trường của Đột Thuật bên cạnh ông ta,
Súng trường của Đột Thuật lướt qua cơ thể của Giang Siêu, trong lúc đó Giang Siêu cũng nhân cơ hội nắm được súng trường của Đột Thuật.
Bong... Trường đao của hắn chém lên súng trường của Hy Nhất.
Nhờ sức phản lực và kéo về sau, thân hình của hẳn từ trong không trung với một tư thế kỳ lạ kéo bay Đột Thuật xông. qua đó.
Trường đao cũng thuận thế đặt ở tay, dùng sức chém xuống trong chốc lát trường đao đã chém về phía Đột Thuật.
Ánh lạnh đáng sợ đó, lập tức tiếp cận cổ của Đột Thuật.