Mục lục
Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở trong lầu của chủ tướng, Tông Hán thân là chủ soái của cuộc Đồng chỉnh lần này, hắn ta đang ở trong doanh trướng đợi các tướng tập hợp báo cáo kết quả chiến đấu lần này.

Đứng bên cạnh là các tướng lĩnh người Kim, cùng với các tướng lĩnh Đại Triệu đã đầu hàng.

Tuy lúc công thành, Đại Triệu lấy việc đầu hàng là chính, quân tử thương toàn là quân Đại Triệu, nhưng bởi vì quân Triệu đầu hàng có năm vạn quân, sau khi chết hai vạn thì vẫn còn ba vạn người.

Nhóm người này được đội quân người Kim tính để lại để làm quân hy sinh.

Đương nhiên là người Kim không thể vứt đi rồi.

Dù sao, kế tiếp chắc chắn sẽ có không ít trận công thành, đội quân vật hi sinh như này có thể thu nạp nhiều một chút, tốt nhất là thu nạp nhiều vào.

Ban đầu, điều mà Tông Hán muốn là thu nạp thế lực của Nguyên vương, sau đó lại thu nạp tiếp các phủ lớn của Trịnh Thế Dân, nếu thế đến lúc đối kháng với quân Con Cháu của Giang Siêu, hắn ta sẽ có đông quân làm vật hi sinh hơn.

Nhưng hắn ta không ngờ Nguyên vương lại dám phản kháng, còn khiến cho hắn ta tổn thất hơn hai vạn binh đoàn vật hi sinh. Rồi đến cả mười vạn đại quân của bọn hắn cũng tổn thất hơn một nghìn người.

Điều khiến hắn ta phẫn nộ hơn đó là, tướng quân A Lỗ Bốc đi truy kích Nguyên vương thế tử và quận chúa đến bây giờ vẫn chưa quay về.

Theo lý, đáng lẽ ra phải bắt được người từ lâu rồi mới phải.

Đây là cơ hội tuyệt vời để bọn họ nắm được Nguyên Triệu, có Nguyên vương thế tử và quận chúa trong tay, hắn ta không tin Nguyên vương sẽ không đầu hàng.

Ngay lúc hắn ta bắt đầu cơn giận, cấp dưới báo cáo, nói là có quân tình báo về.

Tiếp theo có vài trinh sát chạy vội vào.

"Bẩm đại soái, phát hiện thi thể của tướng quân A Lỗ Bốc ở dìa trăm dặm phía tây thành Dương Phong..."

Trinh sát vừa vào cửa đã kinh hoàng nói to.

Những lời này lập tức làm cho mọi người có mặt ở đây trợn tròn mắt.

Tất cả đều kinh ngạc nhìn về phía trinh sát.

A Lỗ Bốc là một trong những mãnh tướng của quân Nữ Chân.

Mặc dù, người này không phải người có chiến lực và năng lực lãnh đạo quân mạnh nhất, nhưng hắn ta chắc chắn là †ồn tại có thể treo quân Đại Triệu lên đánh.

Kết quả chiến đấu của hắn ta lần nào cũng đẹp đế. Hầu như đã đánh là thắng, thắng thành chuyện đương nhiên!

Nhưng không ngờ, lần này hắn ta lại chết trận. Chuyện này sao có thể chứ.

Mọi người đều biết chuyến này hắn ta dẫn theo hai nghìn ky binh, những ky binh này là tỉnh binh trong tinh binh Nữ Chân.

Dù A Lỗ Bốc có vô năng đi chăng nữa, thì cũng không thể bị người ta chém chết giữa hai nghìn ky binh.

Còn chưa đợi mọi người chấn động xong, trinh sát lại nói tiếp.

"Hai nghìn ky binh đi cùng tướng quân A Lỗ Bốc cũng không còn ai sống sót, bọn họ..."

Nói đến đây, tình báo có hơi không dám nói tiếp câu sau, trong mắt tràn ngập bi phẫn.

"Bọn họ sao rồi?" Tông Hán nghe vậy thì tức đến nỗi đứng bật dậy, ánh mắt tràn ngập kinh hoàng.

"Tất cả bọn họ bị ném vào một hố đất, lúc chúng ta tới điều tra tình hình quân địch, nhìn thấy hố đất cực to ở đó, sau khi đào ra thì mới phát hiện.

Tướng hiện A Lỗ Bốc bị người ta chém đầu. Số ky binh còn lại, cũng..."

Những lời mà tình báo nói lại lần nữa khiến hiện trường im lặng như tờ, mọi người ngây ra như phỗng, mấy tướng quân đại Triệu đầu hàng kia đưa mắt nhìn nhau, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin.

Có thể giết chết hai nghìn ky binh và tướng quân Nữ Chân A Lỗ Bốc, cả cái Đại Triệu e là cũng chẳng có ai.

Cho dù có, thì cũng chỉ có thể là quân Con Cháu ở Ninh Châu phủ.

Nhưng Ninh Châu phủ cách chỗ này khá xa, Giang Siêu cũng không thể tới viện trợ cho Nguyên vương a.

Nhưng trừ Giang Siêu ra, thì còn ai có cái năng lực này chứ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK