Mục lục
Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đúng... chủ công, chúng ta chiến một trận hải chiến với bọn chúng, dụ dỗ bọn chúng lên biển..."

"Chủ công, chiến đi chỉ cần diệt được đám quân Con Cháu này, bọn họ ít nhất có vài năm bất lực tạo thành uy hiếp đối với chúng ta, chúng ta có thể yên tâm phát triển rồi."

"Chủ công, mạt tướng đồng ý dẫn đội để dẫn đầu..."

Các tướng lĩnh kích động, chiến ý trong mắt đã đạt đến cực điểm, thậm chí trên mặt còn đầy vẻ khinh bỉ.

Tín Chức Hoàn nhìn thấy chiến ý dâng cao như vật, trong lòng cũng kích động, tâm trạng vốn dĩ thâm trầm cũng hoà hoãn khá nhiều, lòng tin cũng dâng lên gấp bội.

"Được... Vậy chúng ta lôi quân Con Cháu ra chiến biển..." Tín Chức Hoàn phất tay, chuẩn bị hạ mệnh lệnh.

Chỉ là, sắc mặt của Lưu Tùng ở sau lưng vẫn là không tốt lắm.

Suy nghĩ của mọi người tuy tuyệt đẹp nhưng trên thực tế e là khó, tuy quân Con Cháu bây giờ còn chưa lên mặt đất tấn công.

Nhưng bọn họ muốn phá vòng vây ra ngoài thật sự dễ dàng như vậy sao?!

Quân Con Cháu thật sự dễ đối phó như vậy thì bọn họ cũng không cần sau khi quân Con Cháu xuất hiện, chịu thiệt đến bây giờ rồi.

Nhưng lời này hắn ta không thể nói, một khi chọc giận những người khác ở đây, đoán chúng hắn ta có thể phải chết ngay đây.

"Lưu Tùng quân, vậy thì làm phiền đội của các người đánh đầu trận đi... chúng ta sẽ ở sau tiếp ứng ngươi..."

Ngay lúc Lưu Tùng đang suy nghĩ linh tinh thì giọng nói lạnh lùng của Tín Chức Hoàn vang lên bên tai hắn ta.

Lưu Tùng tỉnh lại, trên mặt lộ ra sự kinh ngạc, ý trong lời của Tín Chức Hoàn rất rõ ràng, đây là chuẩn bị để bọn họ làm bia đỡ đạn sao.

Trong lòng của Lưu Tùng tuy không vui nhưng hắn ta cũng chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh, hắn ta hạ lệnh đối với một đám thủ lĩnh hải tặc ở sau lưng.

Các thủ lĩnh nghe xong biểu cảm trên khuôn mặt đột nhiên thay đổi vô cùng đặc sắc, tất cả mọi người đều biết đám người Oa này muốn làm gì, sự phẫn nộ trong lòng nghĩ thôi cũng biết.

Nhưng phẫn nộ thì lại như thế nào, đây là bọn họ tự chọn, bọn họ trong mắt người Oa chỉ là hoa gian, là chó! Khi có giá trị lợi dụng thì lợi dụng khi hết rồi thì bất cứ lúc nào cũng giết chết bọn họ.

Sau khi hạ lệnh, tất cả mọi người bắt đầu chuẩn bị, Tín Chức Hoàn đích thân chỉ huy, hắn đến nơi cao nhất của đảo Phổ Đà, nhìn quân đội ở dưới của bản thân cùng với một đám quân Con Cháu ở trên những thuyền cá đó.

Trên mặt Tín Chức Hoàn từ từ dâng lên sự tự tin, quân Con Cháu tuy rất anh dũng nhưng đối mặt với người quen thuộc hải chiến như bọn họ, quả thật chỉ là tìm chết, chỉ cần xông ra ngoài bất cứ lúc nào cũng có thể khiến cho quân Con Cháu thương vong thảm hại.

Bọn họ chỉ cần ngăn quân Con Cháu lên đất liền, trước khi quân Con Cháu lên đất liều thì xông ra ngoài đảo Phổ Đà là được, nếu như một mặt thủ đảo thì một khi để cho quân Con Cháu lên đảo thì bọn họ thật sự không còn cơ hội nữa.

Các hải tặc đã hướng về phía thuyền của mình tập hợp, đa số hải tặc đã lên thuyền, bọn họ bất cứ lúc nào đều chuẩn bị ra biển tác chiến rồi.

Còn trên biển lúc này Giang Siêu đang ở trên thuyền cá lớn nhất, chiếc thuyền cá này tuy chỉ là có một phần ba bảo thuyền lớn nhưng tuyệt đối cũng không nhỏ rồi, còn về phần thuyền cá của người khác lại lớn nhỏ khác nhau, nhưng mà tạm thời dùng để chiến thuyền lại đủ rồi.

Hơn nữa trên thuyền cá loại lớn trung còn có thể để pháo cối, thậm chí trên loại thuyền cá hắn đang đứng còn có thể để đại bác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK