Mục lục
Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn ta không đến chăm sóc những tộc nhân này thì thôi, lại còn không cho phép bọn họ tới mua muối về nhà. Thật là đáng hận đến cực điểm.

"Khang Lãng, ai cho phép ngươi làm càn ở chỗ ta, muối là †a mua, ta muốn bán cho ai ta nói mới tính, quân hộ vệ các ngươi không có quyền can thiệp!

Vả lại, những người cần muối tinh ở đây, có nhà ai là không có người bệnh không! Nếu còn không được ăn muối, sợ là những người bệnh đó sẽ không trụ được bao lâu nữa!"

"Nếu thủ lĩnh đã là thủ lĩnh của Bạch tộc, thì phải quan tâm đến tính mạng của người Bạch tộc, chứ không phải mặc kệ sống chết của mọi người!"

Đa Ni tức giận quát binh sĩ dẫn đầu trước mặt. Lời nàng †a nói làm cho người dân Bạch tộc ở xung quanh gật đầu hô phải.

Nhưng mà, đối diện với ánh mắt lạnh băng và tràn ngập sát ý của tên hộ vệ kia, mọi người bất giác cúi đầu.

Tên dẫn binh nghe vậy thì quay đầu nhìn Đa Ni rồi nói: "Đa Ni, ngươi mở được cửa hàng này là do thủ lĩnh đại nhân cho phép.

Tuy sau lưng ngươi có A Thi Mã ủng hộ, nhưng ngươi đừng quên.

Hiện tại ở Bạch tộc lời nói của ai mới có trọng lượng, nếu ngươi dám bất kính với thủ lĩnh, thì cửa hàng này. của ngươi sẽ bị đóng bất cứ lúc nào đấy”

Lời nói của đối phương tràn ngập đe dọa, trong mắt lộ ra sát ý lạnh lếo.

Đa Ni nghe vậy, ánh mắt nàng ta hiện ra sự phần nộ, nhưng cũng có sự kiêng dè.

"Ngươi. thời không biết phải nói gì.

Nàng ta tức giận nhìn về phía đối phương, nhất

Đúng lúc này, ở trong đám người bị đánh ngã xuống đất, một cô bé tầm bốn năm tuổi bò dậy, cô bé chạy lên phía trước, nhặt túi muối trên đất lên.

Mặc dù túi muối bọc giấy dầu đó hơi bẩn, nhưng chưa rách.

Người vừa nãy mua được gói muối còn chưa kịp đi đã bị người ta đánh làm rơi túi muối. Người cũng ngã dưới đất.

"Mẹ chờ muối để cứu mạng, tiểu Đóa không thể không có mẹ, ba ba đã mất rồi, mẹ mà mất nữa thì tiểu Đóa sẽ trở. thành đứa bé không còn người thân."

Cô bé ôm túi muối, đôi mắt ngấn lệ, cô bé lẩm bẩm.

Sau đó cô bé chạy sang phía bên cạnh, cô bé muốn chạy khỏi đây.

Ánh mắt cô bé tràn đầy hy vọng, nhưng cũng tràn ngập tuyệt vọng.

Sợ sợ hãi và bất lực trong đó làm người ta nhìn mà thương.

Tất cả mọi người xung quanh nghe cô bé nói thì trầm mặc, cha của cô bé chết trận không lâu trước đó.

Gần đây mẹ cô bé vì không có muối để ăn đã nằm trên giường không dậy được, toàn thân phù thũng. Mắt thấy sắp không ổn rồi!

Trước đây Bạch tộc từng xảy ra bệnh giống như thế này, sau đó, sau khi ăn muối thì đều từ từ khỏe lại, còn những người chưa ăn muối thì chẳng bao lâu là chết.

Muối đã trở thành thuốc cứu mạng trong mắt mọi người.

Nhất là muối tinh hiện giờ, so với muối đá kia thì có hiệu quả tốt hơn, đây cũng là nguyên nhân vì sao mọi người đều tới đây. chờ muối tỉnh.

Mọi người không ngăn cô bé cầm muối tinh đi. Thậm chí bọn họ đều hy vọng cô bé mang muối tinh về sớm để cứu mẹ mình.

Dù sao, nếu mẹ cô bé mà chết thật thì có lẽ cô bé cũng không sống được bao lâu nữa.

Các nhà các hộ đều thiếu thốn, đến ngay bản thân mình còn chưa lo nổi.

Càng đừng nói đến việc lo cho người khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK