Ngân Thuật Khả đi đầu, mặc dù hắn ta đã nằm rạp trên lưng ngựa, hết sức tránh để mình không bị vũ khí kỳ lạ kia bắn trúng.
Nhưng chiến mã của hẳn ta đã trúng đạn, khi con ngựa té ngã, hắn ta bay ra ngoài.
Vào khoảng khắc hắn ta bay trên không trung, mười mấy viên đạn tiếp đón hắn ta.
Ngân Khả Thuật chỉ cảm thấy cơ thể mình bị vật gì đó đập vào mấy chục cái, cơn đau khủng khiếp truyền khä thân thể, khiến hắn ta há mồm ọc máu.
Lúc này, hắn ta không còn tỉnh táo nữa.
Hắn ta muốn giữ cho mình tỉnh táo và muốn cố hết sức để mình tiếp đất một cách vững vàng, nhưng cơ thể đã mất hết sức lực, hắn ta nặng nề ngã trên mặt đất.
Chiến mã đi đằng sau cũng dẫm lên người hắn ta và lao về phía trước, ý thức của hẳn ta dừng ở khoảnh khắc chiến mã giẫm qua người hẳn.
Một thế hệ danh tướng Nữ Chân đã ngã xuống ở đây, hẳn ta không bao giờ ngờ được rằng, mình lại bị quân Con Cháu trọng điểm chăm sóc, bị bắn thành tổ ong vò vẽ.
Những ky binh Nữ Chân còn lại cũng đã va chạm với quân Con Cháu, nhưng khác với tưởng tượng của họ, vũ khí mà quân Con Cháu trước mặt cầm trên tay có đầu là mũi nhọn hình tam giác.
Vào khoảnh khắc bọn họ tiếp xúc, những mũi nhọn này đâm sâu vào cơ thể họ.
Lúc này, ky binh Nữ Chân mới biết, đứng trước quân Con Cháu, danh xưng vô địch không có đối thủ của bọn họ nực: cười cỡ nào.
Kỹ năng chiến đấu thuần thục như này, còn có ý chí chiến đấu kinh người kia nữa.
Bọn họ hoàn toàn không có gì để so sánh.
Quân Con Cháu khí thế hừng hực thu hoạch sinh mệnh của ky binh Nữ Chân.
Tình hình chiến đấu có xu hướng nghiêng về một phía, năm vạn người ở Bình Nhạc quân thì chọn bỏ chạy khỏi chiến trường ngay ở những phút đầu.
Bọn họ chạy tán loạn. Hướng mà bọn họ bỏ chạy không phải là trận địa quân Con Cháu, cũng không phải thành Phàn Dương.
Bất kể là hướng nào trong hai hướng này cũng là chỗ chết đối với Bình Nhạc quân, nên hướng mà bọn họ có thể sống sót được cũng chỉ còn hai bên hông thôi.
Nhưng khéo không cơ chứ, phương hướng mà bọn họ chạy chính là vị trí của pháo binh quân Con Cháu.
Sau vài lượt hỏa pháo với pháo cối trút xuống, năm nghìn người bị đánh cho chỉ còn lại chưa đến hai nghìn người.
Mà khi chạy đến trước mặt trận pháo binh, hai nghìn người này lại bị quân hộ vệ trong đội pháo binh bắn chết hơn một nghìn người.
Số Bình Nhạc quân còn lại cuối cùng đành phải chọn đầu hàng. Tất cả quỳ rạp trước đội pháo binh.
Còn trên chiến trường phía trước, vì cái chết của Ngần Khả Thuật, hai vạn ky binh Nữ Chân hoàn toàn rơi vào hỗn loạn, trực tiếp trở thành những con dê chờ bị làm thịt.
Còn tướng lĩnh lãnh đạo quân Con Cháu, thì đưa quân Con Cháu đi chém giết qua lại vài lượt, trực tiếp giết hết sạch quân Nữ Chân. Một người tù binh cũng không cần.
Nỗi hận của người Hoa Hạ đối với người Nữ Chân, khiến cho quân Con Cháu không thể tha thứ cho vô số hành vi tội ác mà những súc sinh này đã gây ra ở Trung Nguyên.
Chỉ có dùng cái chết của bọn họ, mới có thể chuộc lại tội lỗi đã giết hại bách tính Trung Nguyên của bọn họ.
Chỉ có đánh cho bọn họ đau, bọn họ sợ, thì bọn họ mới sợ Hoa Hạ ta, không dám xâm phạm nữa!
Từ đó, trận chiến bảo vệ thành Phàn Dương kết thúc với thăng lợi tiêu diệt năm vạn đại quân của Ngân Mộc Khả.
Về hơn một nghìn binh sĩ Bình Nhạc quân bị bắt làm tù binh kia, bọn họ bị tống giam.
Bởi vì quân Con Cháu không muốn đuổi tận giết tuyệt với đồng bào.
Chung quy cũng là đồng bào máu mủ tình thâm, cho dù bọn họ nối giáo cho giặc, nhưng bọn họ cũng là đồng bào của mình.
Thực ra, bọn họ cũng là bị ép nên mới làm vậy.
Kẻ thực sự đáng giết là những kẻ cầm quân kia, ví dụ như Trịnh Thế Dân, vì tư lợi mà phản bội Hoa Hạ.