Mục lục
Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Là ai... đã giết tướng lĩnh của ta, bản soái phải bầm thây vạn đoạn hắn..."

Tông Hán phẫn nộ đứng lên khỏi ghế soái, râu rung rung, sát ý trong mắt lên đến cực điểm.

Người xung quanh nhìn thấy cảnh này, bọn họ đưa mắt nhìn nhau, bọn họ cũng rất tức giận, còn mấy tướng lĩnh quân Triệu thì liếc mắt nhìn nhau, đáy mắt trừ vui sướng khi người gặp họa ra, còn có một tia quỷ dị.

Lúc này, một tướng quân quân Triệu trong số đó như nghĩ ra điều gì, vội vàng đứng lên nói với Tông Hán trước mặt: 'Đại soái, ở toàn bộ Hoa Hạ, người có thể sát hại tướng quân A Lỗ Bốc cùng hai nghìn ky binh, e là không tìm được ai, nhưng nếu là Giang Siêu ở Ninh Châu phủ thì có thể."

Tướng lĩnh quân Triệu này vừa dứt lời, Tông Hán nhanh chóng nhìn sang hắn ta.

Ánh mắt hắn ta dâng lên một cỗ hàn Ý.

"Ngươi nói, Giang Siêu của Ninh Châu phủ đã tới..."

"Tám chín phần mười là hắn, nếu không phải thì mạt tướng không nghĩ ra, trong thiên hạ này còn ai có bản lĩnh giết được tướng quân A Lỗ Bốc."

Người này vội vàng quay đầu đi, mấy tướng lĩnh khác đứng cạnh hắn ta liền gật đầu theo.

Tông Hán nghe vậy, hai mắt lóe lên tinh quang, một cỗ sát ý mãnh mẽ bốc lên từ trong mắt hắn ta.

"Giang Siêu, giỏi lắm... bản tướng còn đang nghĩ khi nào mới có thể gặp quân Con Cháu nổi danh thiên hạ kia của ngươi đây, không ngờ, ngươi lại tự động đưa tới đây, nếu ngươi đã tới, vậy bản tướng sẽ cho ngươi ở lại nơi này luôn!

Truyền lệnh xuống, phái trinh sát tìm kiếm tung tích của quân Con Cháu xung quanh đây, đại quân xuất phát, tiến quân tới thành Tĩnh Dương, chiếm thành Tĩnh Dương trước, sau đó, ta sẽ đi đánh chiếm Ninh Châu phủ!"

"Vâng... mạt tướng tuân lệnh..."

Các tướng lĩnh xung quanh vội vàng đáp, ngoại trừ tướng lĩnh quân Đại Triệu ra, ánh mắt của các tướng lĩnh Nữ Chân còn lại đều đang dâng lên hận ý và phẫn nộ bừng bừng.

Mặc kệ người giết mãnh tướng Nữ Chân bọn hắn có phải là Giang Siêu và quân Con Cháu của hắn hay không, bọn họ cũng phải bắt người đó trả giá đắt.

Bọn họ khởi binh từ vùng Đông Bắc, đến đánh bại người Khiết Đan, rồi lại tấn công Đại Triệu, làm gì đã gặp thất bại ở đây lần nào, càng đừng nói đến việc tổn thất một mãnh tướng.

Thù này, bọn họ nhất định phải báo, nếu không thể diện của người Nữ Chân bọn họ biết để vào đâu, bọn họ phải làm cho toàn bộ Đại Triệu run rẩy dưới chân họ, họ phải khiến cho người Hoa Hạ và hành vi của bọn họ trả giá đắt.

Ba mươi vạn đại quân xuất phát từ đây, trên đường đi, Tông Hán liên tục nghe tin từ trinh sát báo về.

Nhưng lại không có bất cứ tin tức gì liên quan đến quân Con Cháu, cứ như thể người giết mãnh tướng của hắn ta đã biến mất không còn vết tích gì nữa vậy.

Mà kết quả này khiến cho Tông Hán dâng lên cảm giác kiềm nén không nói nên lời, không có bất kỳ tin tình báo nào gửi về, chính tỏ quân Con Cháu hành quân hết sức bí ẩn, căn bản là khiến cho bọn họ không phát hiện được bất kỳ dấu vết nào.

Làm được điểm này đã là rất khủng bố rồi. Hắn ta rất mong chờ vào trận đánh với quân Con Cháu.

Lâu lắm rồi, hắn †a chưa gặp phải đối thủ nào.

Hắn ta ngồi trên lưng ngựa, nhìn quân đội trước mặt, vẻ sắc lạnh trong mắt lại đậm lên vài phần.

Xung quanh không điều tra được tin của quân Con Cháu, vậy khả năng lớn nhất chính là quân Con Cháu đã mai phục ở trước mặt bọn họ rồi.

Mà nơi có khả năng mai phục bọn họ nhất, chính là khe Hổ Nhảy.

Nơi đó có địa thế thuận lợi nhất để mai phục, mặc dù chỗ đó cũng là đồng bằng, nhưng tục truyền rất lâu trước kia, nơi đó từng là một cái vực.

Chăn ở phía trước là hai ngọn núi. Ở giữa có một khe sâu đi thông đối diện.

Tương truyền từng có mãnh hổ thường xuyên ra vào nhảy đi nhảy lại trên đỉnh khe sâu, vì thế được đặt tên là khe Hổ Nhảy.

Sau này, khe Hổ Nhảy xảy ra biến cố, ban đầu cửa khe chỉ rộng vài mét, bây giờ chiều rộng đã thay đổi thành bốn năm mươi mét.

Trái lại, mất đi ưu thế địa lý lớn nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK