Còn ky binh Nữ Chân của hắn ta thì không có bất kỳ thương vong nào.
Hắn ta nhìn số hỏa lôi chỉ còn lại gần một nửa, cuối cùng hắn ta nhẫn tâm, quyết định liều một phen nữa, bắn hết sạch số hỏa lôi này, nếu vẫn không công được thành Phàn Dương thì hắn ta sẽ từ bỏ.
Theo tiếng ra lệnh của hẳn ta, máy ném đá lập tức được điều khiển trút hỏa lôi vào thành Phàn Dương trước mặt.
Trong chớp mắt, ánh lửa lan tràn trên tường thành, tiếng nổ ầm ầm nổi lên khắp nơi, năng lượng bắn phá mạnh mẽ lập. tức khiến cho thành Phàn Dương trước mặt chìm ngập trong ánh lửa.
Tám nghìn Bình Nhạc quân cuối cùng dưới thành, lại lần nữa bị ky binh Nữ Chân bức phải xông đến tường thành trước mặt.
Trong mắt họ chỉ còn lại sự tuyệt vọng, nhưng nỗi tuyệt vọng này cũng giải phóng ra sức chiến đấu ngoài sức tưởng tượng của họ.
Suy cho cùng, không đánh hạ thành Phàn Dương, bọn họ chỉ có một con đường chết, công hạ thành thì còn một con đường sống.
Đây là sự điên cuồng cuối cùng của bọn họ, trong lòng họ trừ bi ai ra vẫn là bi ai, tất cả những thứ này đều không còn quan trọng nữa.
Bắt đầu từ khi Trịnh Thế Dân quyết định đầu hàng người Nữ Chân, số phận của bọn họ đã được định rồi.
Rất nhanh, tám nghìn người đã xông đến dưới thành Phàn Dương, nhìn quân Con Cháu phía trên bị pháo nã đến nỗi không ngẩng được đầu lên, bọn họ bắc thang mây rồi xông lên.
Quân Con Cháu đi ra khỏi chỗ nấp, bắt đầu bắn vào Bình Nhạc quân đang bắc thang trèo lên kia, nhưng vì bọn họ để lộ vị trí, có không ít quân Con Cháu bị hỏa lôi bắn hy sinh.
Nếu bọn họ không đi ra khỏi vị trí ẩn nấp, thì cho dù uy lực của hỏa lôi có lợi hại đi chăng nữa, cũng tuyệt đối không thể gây ra thương vong quá lớn.
Nhưng bọn họ cũng không thể cứ nấp mãi được, một khi để quân địch leo được lên thành, vậy thì cuộc chiến sẽ càng gian nan hơn, thậm chí có khi còn thất thủ thành Phàn Dương.
Mà lúc này, quân Con Cháu chỉ còn lại hơn sáu trăm người, có hơn hai trăm người hy sinh, khoảng hơn một trăm người đã mất hẳn sức chiến đấu.
Nhưng dù vậy, quân Con Cháu vẫn ra sức thủ vững, tuyệt đối không để Bình Nhạc quân đặt chân qua tường thành.
Lựu đạn cũng được ném ra thường xuyên. Nhưng sức nổ lẻ tẻ không ngăn được đám Bình Nhạc quân đã điên cuồng kia.
Chẳng mấy chốc, cái thang đầu tiên được bắt lên, Bình Nhạc quân phía dưới bắt đầu leo lên.
Ky binh quân Nữ Chân cũng triển khai mưa tên từ xa áp chế quân Con Cháu đang nỗ lực đẩy thang ra khỏi tường thành.
Theo cái thang đầu tiên bắc vào thành công, cái thứ hai... cái thứ ba... trong chốc lát, mười mấy cái thang đã bắc thành công, số thang được cài vào vẫn còn tăng.
Trên một cái thang mây trong số đó, đã có người leo vào. tường thành, chiến sĩ quân Con Cháu bất chấp mưa tên, trực tiếp xông ra đánh nhau với quân địch, hoặc dùng súng bắn ở khoảng cách gần.
Nhưng vì khoảng cách quá gần, quân địch cũng đã leo. vào tường thành, quân Con Cháu sợ ngộ sát người mình nên đành từ bỏ lợi thế súng trường, triển khai đánh bằng kiếm với quân địch.
Cách đó không xa, Bắc Quỳnh Lãnh đã chém chết mấy tên địch xông tới, sau đó lại xông tới chiến trường sắp không trụ được nữa đăng kia.
Sức chiến đấu của hắn ta rất mạnh, hầu như không một binh sĩ nào của Bình Nhạc quân là đối thủ của hắn ta.
Còn trong quân Con Cháu, các chiến sĩ có thực lực mạnh cũng rất nhiều, đánh một lượt, trong mắt bọn họ chỉ còn chiến ý, nét mặt dữ tợn làm họ trông như Tu La địa ngục.
Đám Bình Nhạc quân xông lên tuy điên cuồng, nhưng cũng hoảng sợ trước biểu hiện hung hãn của quân Con Cháu.
Kết quả chính là bị quân Con Cháu giết trên tường thành.
Còn phía quân Con Cháu, cũng có không ít người vì ít không đánh lại đông đã hy sinh trên tường thành, nhưng cho dù đến giây phút hy sinh cuối cùng, bọn họ cũng phải ôm lấy kẻ địch, mở chốt lựu đạn đang cầm.
Rồi ngã xuống thành cùng quân địch, đồng quy vu tận.
Nhưng lúc này, càng ngày càng nhiều binh lính của Bình Nhạc: quân leo lên, mắt thấy thành trì sắp bị đoạt.
Ngân Thuật Khả phía dưới nhìn thấy cảnh này, gương mặt hẳn ta hiện lên vẻ mừng rỡ.
Xem ra, sắp đoạt được thành rồi.