Mục lục
Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thấy lời Tông Hán nói, tất cả tướng lĩnh vội vàng đáp lại, sau đó bọn họ bắt đầu đi truyền lệnh.

Tiền quân thành hậu quân, hậu quân chính là tiền quân, toàn bộ quân Nữ Chân bắt đầu muốn quay đầu xông đến lối ra.

Mà lúc này, quân Nữ Chân chỉ còn hơn hai vạn ky binh, bộ binh cũng chỉ còn chưa đến một vạn người.

Tổn thất lần này là tổn thất thảm liệt nhất từ khi quân Nữ Chân xưng bá tới nay.

Bên Lạc Ngưng Sương, nàng ta vẫn đang chờ quân Nữ Quân xông đến, các nàng đã làm tốt công tác chuẩn bị đối phó khi quân Nữ Chân xông tới.

Chỉ có điều, nàng ta không ngờ được răng, do quân phục của quân nàng ta.

Nên đã làm Tông Hán sợ, để cho Tông Hán tránh đi khả năng bị tiêu diệt hoàn toàn ở đây.

Suy cho cùng, dù ky binh Nữ Chân dũng mãnh thật sự, nhưng liên quân của Bạch Liên quân và quân dân tộc thiểu số trước mặt cũng không phải kẻ ăn chay, nhất là sau khi trải qua huấn luyện từ quân Con Cháu, sức chiến đấu của họ đều cực mạnh.

Nếu xông đến thật thì chắc chắn sẽ rơi vào tấn công ở đó, mà liên quân trước mặt sẽ không dễ phá như Viên Triệu quân kia.

Quân Nữ Chân chỉ còn hơn ba vạn, kết cục cuối cùng chỉ sẽ là bị giết sạch ở đây.

Nhìn thấy quân Nữ Chân bỏ chạy, Lạc Ngưng Sương và A Thi Mã đều sửng sốt, nhưng ngay sau đó các nàng đã ra lệnh truy kích.

Lúc này phải bám chặt quân Nữ Chân không buông.

Cho dù đối phương là ky binh, nhưng ở trong hẻm núi này, bọn họ đồng người nên rất khó lợi dụng ưu thế của ky binh.

Có vẻ quân Nữ Chân cũng biết điểm này, họ cắt ra ba nghìn ky binh đi cản phía sau để ngăn chặn bước tấn công của liên quân.

Cứ thế, liên quân và ba nghìn ky binh Nữ Chân bắt đầu chém nhau.

Còn đám Tông Hán thì đã bắt đầu quay đầu.

Về phần các tàn binh của Viên Triệu quân kia, bọn họ cũng chẳng có thời gian mà quan tâm.

Đưa đến cửa thì bọn họ sẽ đánh cùng, nhưng bọn họ tuyệt đối không dây dưa, lúc này mà bị quấn vào thì chỉ còn con đường chết.

Điều mà bọn họ mong muốn nhất chính là có thể xông ra khỏi lối ra, chạy được bao xa thì chạy bấy xa, bây giờ bọn họ cực kỳ sợ Giang Siêu.

Sau khi ky binh nhanh chóng vòng lại, đội hình cũng được điều chỉnh theo, tốc độ cũng nhanh lên.

Nhưng khi bọn họ xông đến nơi mà Giang Siêu với quân Con Cháu đang mai phục, bọn họ lại gặp phải tấn công nghiêm trọng.

Ky binh Nữ Chân lại càng tổn thất nghiêm trọng hơn, trên đường đi pháo nã không ngừng. Quân Nữ Chân bị đánh đến nỗi không ngẩng đầu lên được.

Khi bọn họ xông đến chỗ lối ra, thấy lối ra đã ở ngay trước mặt, những binh lính Nữ Chân còn lại tràn ngập vui sướng.

Nhưng đúng vào giây phút bọn họ xông đến lối ra, từ hai bên lập tức bắn ra một loạt đạn.

Trong chớp mắt, ky binh lại tử thương một số lớn.

Tông Hán dẫn đầu nhìn sang bên phải, nhìn thấy Giang Siêu đang đứng ở đó, ánh mắt hắn ta tràn ngập hận ý.

Mặc dù hắn ta không biết mặt Giang Siêu, nhưng dựa vào bản năng hắn ta biết người đó chính là Giang Siêu, cái khí thế lạnh lẽo và khí chất xuất trần kia, e là chẳng mấy ai có được.

Hắn ta gào lên nói với Giang Siêu: "Thằng cháu Giang Siêu, hôm nay ngươi sỉ nhục bản soái, ngày khác chắc chắn bản soái sẽ trả lại ngươi, lúc đó bản soái phải giết sạch người thân bạn bè của ngươi. Báo thù cho các tướng sĩ đã mất của bản soái..."

Quát xong, hắn ta tiếp tục xông về phía trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK