Quân địch hung ác lên, sức chiến đấu đều sẽ không quá yếu.
Nếu như vũ khí của bọn họ tốt hơn, sự thương tổn của quân Con Cháu có khả năng sẽ còn lớn hơn.
Quân địch thấy sự mạnh mẽ hung bạo của quân Con Cháu, sau nhiều trận chiến giành lấy lỗ hổng tường thành, một vạn người bị đánh lùi trở lại.
Một vạn người, cuối cùng chỉ trở về không đến hai ngàn.
Thất thoát nhiều như vậy khiến cho Phương Bách Phật và các thủ lĩnh của đám liên quân rất kinh ngạc và không thể tin nổi.
Về phía quân Con Cháu, dù cung có thương vong nhưng tổng cộng lại cũng không đến năm trăm người.
So sánh về tỷ lệ thiệt hại, khoảng chừng một với mười lăm mười sáu. Tỷ lệ thiệt hại như thế này rất ít khi xảy ra!
Dù trong trận chiến với quân Khiết Đan, quân Đại Triệu cũng chưa từng xuất hiện tỷ lệ thiệt hại như vậy.
Trên tường thành, Đông Ly Ưng rất nghiêm trọng khi nhìn thấy tổn thất của bên mình, nhưng tỷ lệ thiệt hại như vậy đã đủ để làm hắn ta kiêu ngạo.
Tuy nhiên, tổng binh lực của quân Con Cháu chỉ có hơn ba vạn người, nếu cứ hao bớt trong thời gian dài, cơ bản là không đủ để tiêu hao.
Hơn nữa trải qua trận chiến vừa rồi, trang bị tiếp tế của quân Con Cháu đã không theo kịp rồi.
Lựu đạn, trúc đôi, đạn pháo đều không đủ!
Dù sao số lượng binh sĩ của hai bên chênh nhau rất nhiều, người ta có thể kéo dài, nhưng quân Con Cháu không thể dây dưa như vậy. Hắn ta cũng không muốn dù có thắng, cũng là thắng thảm.
Hắn ta thật sự rất hy vọng Giang Siêu có thể trở về sớm một chút.
Có lẽ, chỉ có Giang Siêu mới có thể giải quyết được nguy cơ ở trước mắt.
Về phía liên quân, mười lăm vạn đại quân, giờ chỉ còn mười bốn vạn, chỉ một trận chiến đã tổn thất tám ngàn, lại tính thêm lần tấn công thành thứ nhất cũng tổn thất gần hai ngàn, đã sắp một vạn rồi.
Hắn ta không thể hiểu nổi, bên mình đã nghĩ ra được biện pháp đối phó mà vẫn không thể thắng nổi thôn Kháo Sơn.
Số lượng binh sĩ của bọn họ đông đảo, nhưng vẫn không xông qua nổi lỗ hổng của tường thành.
"Tiếp tục phát động tổng tiến công cho bản soái, cầm theo cả hỏa thiên lôi cho ta.
Dù là đồng quy vô tận, các ngươi cũng phải cướp lỗ hổng về cho bản soái."
Phương Bách Phật tức đến mức thở gấp nói với những tướng lĩnh dưới trướng.
Theo mệnh lệnh của hắn ta, tướng lĩnh dưới trướng lại bắt đầu tiến hành tổng tấn công, lần này số lượng binh sĩ được điều động lên đến hai vạn.
Đồng thời, bọn họ còn mang theo một phần hỏa thiên lôi.
Hỏa thiên lôi của máy bắn đá có rất nhiều, còn một số hỏa thiên lôi bé hơn, cũng ít, đây là Gia Luật Thành đã chuẩn bị lúc tấn công thành, xem có thể phát huy tác dụng được hay không.
Trước đó không dùng đến vì bọn họ muốn xem có thể dùng số lượng binh sĩ để quá lỗ hổng hay không, dù sao, bọn người Phương Bách Phật vẫn rất có niềm tin đối với quân đội dưới trướng của mình.
Hắn ta đâu thể tưởng tượng được kết quả sẽ như thế này đâu, binh sĩ dưới trướng không những không mở được lỗ hổng mà còn bị giết đến tàm ngàn người.
Vì quá phẫn nộ, Phương Bách Phật quyết định dùng đến hỏa thiên lôi.
Hai vạn binh sĩ tấn công thành nhanh chóng đi đến gần tường thành, lại tiến công lần nữa, so sánh với trước kia còn kịch liệt hơn, những quân địch cầm hỏa thiên lỗi dù chết, quân địch ở phía sau lại cầm lấy hỏa thiên lôi chạy về phía lỗ hổng của tường thành.
Cuối cùng, khi chạy đến cổng của tường thành, quân địch ném hỏa thiên lôi vào lỗ hổng trong tường thành.
Nhìn thấy hỏa thiên lôi ném đến, quân Con Cháu đã có kinh nghiệm vội vàng nằm xuống.
Vụ nổ của hỏa thiên lôi nhìn thì có vẻ có sức mạnh đáng kinh ngạc, thật ra sức sát thương đối với lực chiến đấu của quân lại rất nhỏ.
Tình hình đó làm cho bọn người Phương Bách Phật rất bất ngờ.
Hỏa thiên lôi của quân Con Cháu gây thiệt hại cho bọn họ lớn đến vậy, có thể dùng từ khủng bố để hình dung.
Nhưng hỏa thiên lôi của bọn họ, dù là hỏa thiên lôi với máy bắn đá, hay là hỏa thiên lôi bé hiện tại, sức mạnh lại yếu ớt đến đáng thương.