Trái lại hắn muốn xem thử rốt cuộc người Nữ Chân lợi hại đến mức độ nào.
Vốn dĩ Đông Ly Ungư muốn xuất chinh cùng với Giang Siêu nhưng được Giang Siêu khuyên ở lại, hắn rời khỏi phủ Ninh Châu thì còn hắn còn phải dựa vào Đông Ly Ưng, tổng tư lệnh ba quân để trấn giữ lòng quân và lòng dân.
Khi tiễn biệt, mấy người vợ của Giang Siêu, còn có Đông Ly Thải và Diệp Thanh Ảnh với vẻ mặt không nỡ, tất cả đều rơi đẫm lệ.
Tống Tiểu Nhã vẫn như mọi khi đi theo Giang Siêu xuất chinh, chăm sóc sinh hoạt thường ngày của Giang Siêu.
Trước khi đi Tống Ninh Tuyết cùng với những người phụ nữ khác dặn dò Tống Tiểu Nhã chăm sóc tốt Giang Siêu.
Bọn họ cũng đảm bảo với Tống Tiểu Nhã, nếu như lần này có thể dẫn Giang Siêu bình an trở về thì bọn họ cũng để cho Giang Siêu cưới nàng ta.
Tống Tiểu Nhã đương nhiên là vô cùng vui vẻ, cũng vô cùng chờ đợi.
Mười nghìn quân Con Cháu, Giang Siêu mang theo ba nghìn bộ binh, cùng với một nghìn pháo binh, còn lại là binh dùng súng thần công và không quân tạo từ hai mươi khinh khí cầu.
Số lượng không binh của bộ đội khoảng chừng hai trăm người, ngoại trừ người điều khiển bóng bây thì còn lại sẽ phụ trách để đạn dược và vận chuyển hậu cần.
Giang Siêu dẫn theo mười nghìn quân Con Cháu được xây dựng không khác gì quân đội thời hiện đại, mục tiêu của bọn họ nhắm thẳng vào quân Viên Triệu đang bị quân Nữ Chân vây hãm ở thành Dương Phong.
Nơi đó là thành lớn thứ hai của quân Viên Triệu, vì để chiến đấu với quân Nữ Chân, Nguyên vương đã rút lui toàn bộ người ở những thành nhỏ, trấn nhỏ đến thành Dương Phong.
Nơi đó là thành lớn thứ hai của quân Viên Triệu, vì để chiến đấu với quân Nữ Chân, Nguyên vương đã rút lui toàn bộ người ở những thành nhỏ, trấn nhỏ đến thành Dương Phong.
Còn bản thân ông ta thì trấn thủ ở thành Tĩnh Dương, nơi đây vốn dĩ là địa bàn của ông ta, Dương Châu tri châu là người ở dưới trướng ông ta, địa bàn thế lực của ông ta vẫn luôn ở Dương châu âm thầm phát triển.
Từ sau khi đại Triệu diệt vong, ông ta chính thức ở Dương châu phất cờ đầu tiên của đại Triệu, nhìn dáng vẻ ông ta dường như đang chuẩn bị ở Dương châu thừa kế ngai vàng để đại Triệu có thể kéo dài.
Sau khi thành kinh đô bị phá vỡ, đa số quyền quý của đại Triệu đều chạy trốn đến địa bàn của Nguyên vương.
Chẳng qua là bây giờ bởi vì nguyên nhân đại Triệu vừa bị diệt vong lại thêm Nữ Chân đánh úp trái lại còn không kịp đăng cơ làm hoàng đế.
Nhưng không cần bao lâu, ông ta chắc chắn sẽ có ý nghĩ lên ngôi xưng đế, thậm chí có tình báo truyền về, Nguyên vương đã đang chuẩn bị cho việc đăng cơ rồi.
Đối với chuyện này Giang Siêu cũng chỉ có thể lắc đầu, trong lòng lại lần nữa cảm khái.
Tuy Nguyên vương có chí khí nhưng ông ta vẫn không tránh khỏi sự mê hoặc của quyền lực, trước khi ngoại địch chưa được diệt vậy mà lại muốn lên làm hoàng đế rồi.
Tuy nhiên người xưa nói một nước không thể có một ngày không vưa, nhưng bây giờ đất nước này cần vua hay không, có khác biệt sao!
Giang Siêu đối với Nguyên vương cũng chỉ có thể nói đôi chút, người khác muốn làm gì không liên quan đến hắn. Điều hắn muốn làm chính là chống lại giặc ngoại xâm trước.
Mười nghìn quân Con Cháu dưới sự dẫn dắt của Giang Siêu nhanh chóng đi về phía thành Dương Phong, trên tốc độ hành quân thì quân súng và súng trường doanh của tiền quân có tốc độ tương đối nhanh một chút.
Pháo binh bởi vì nguyên nhân trọng lượng của đại bác nên tốc độ hành quân thì chậm quá nhiều rồi.
Lại thêm cả quãng đường gập ghềnh càng ảnh hưởng đến tốc độ hành quân của pháo binh.
Giang Siêu lóe lên suy nghĩ tìm cơ hội tiến hành tu sửa một số quan đạo, vừa hay sau khi tinh luyện đầu mỏ sẽ sản xuất ra không ít nhựa đường.
Nếu như có thể sửa chữa và chế tạo ra một số đường nhựa thì bất kể hành quân hay là vận chuyện cũng sẽ đơn giản rất nhiều.
Chẳng qua, suy nghĩ này của Giang Siêu cũng chỉ có thể đợi giải quyết quân Nữ Chân trước mới nói.
Dù sao, bây giờ thế cục đang rối ren, căn bản là không thể an ổn để phát triển.
Tuy tốc độ hành quân của đại bác chậm đôi chút nhưng quân Con Cháu của đại bác doanh vẫn khắc phục được các khó khăn, trăm phương nghìn kế thúc đẩy tốc độ hành quân.