Tạm bỏ qua cuộc sống trong tù uy phong của Thương Đại Nha, lại nói Quách Nguyên đợi cho cảnh sát lần lượt dẫn từng người đi, bản thân tụt lại cuối cùng, đến khi hành lang không còn ai nữa, khẽ gõ cửa phòng bên, cửa hé mở, một cánh tay tóm lấy kéo tọt hắn vào trong. Là Giản Phàm, nhìn giường có hơi lộn xộn, chắc nấp ở đây lâu rồi, Quách Nguyên trừng mắt lên như nhìn nghi phạm. Giản Phàm sờ má hắn, chẳng có tí đàng hoàng nào: “ Này, đội trưởng Quách, cười...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.