“ Ừm! Oa, món thịt bê này rất đặc sắc, vừa mềm vừa thơm, đại tỷ, nhanh nhẹn chút, ra tay đi, đừng để bọn họ cướp sạch.” Trên bàn ăn, Lương Vũ Vân mặc áo len trắng như tuyết sắn tay cáo lên quá khuỷu, vừa ăn vừa hô hào Dương Hồng Hạnh tranh cướp, ba tên ngồi đối diện ăn như rồng cuốn hổ vồ, trừ Trương Kiệt ra thì đều là người đại đội một chẳng cần đóng giả thục nữ làm gì thiệt thân: Chỉ thấy Tiêu Thành Cương múa đũa như bay, thịt bê thịt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.