Không có con đường nào đi thoải mái như đường về nhà, không có chuyện gì đáng trông đợi hơn về nhà. Giản Phàm rời nhà đã mười mấy ngày còn Giản Lỵ là mấy tháng, cô gái đôi mắt sáng linh hoạt thấy anh trai vừa lên xe chưa gì đã nhắm mắt dưỡng thần, đẩy mấy cái:” Anh, anh phát tài rồi sao? Ở trong khách sạn một đêm phải gần nghìn đồng, lần đầu tiên em đặt chân vào nơi sang trọng như thế, kích động không ngủ được.” “ Họ mời anh tới, làm công ở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.