Người đi rồi, chăn đệm trong phòng đã gấp chỉnh tề, Dương Hồng Hạnh thu dọn bát đũa thì dừng lại, không biết vì sao nhìn Giản Phàm rời đi, lòng lo lắng, lời tình tứ lẫn vụ án vẫn rõ bên tai, giây phút đê mê vẫn để lại dư âm trong thân thể ... Vậy mà tích tắc ... chẳng lẽ vì khúc mắc trong lòng mình, khiến anh ấy thất vọng? Sử Tú Nữ và anh ấy chắc chắn không có gì, nếu không anh ấy chẳng thản nhiên như thế, Dương Hồng Hạnh phán đoán, nhớ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.