Cuộc trò truyện làm khoảng cách hai người kéo gần hơn nhiều, lát sau thức ăn đưa lên, Tương Địch Giai vừa ăn vừa nghiền ngẫm lời Giản Phàm nói, thi thoảng ngẩng đầu lên nhìn y, chẳng hiểu sao lại muốn cười, cứ phải cúi đầu xuống, hai bờ vai khẽ rung rinh. Giản Phàm thì bộ dạng điềm nhiên, đợi phục vụ đi rồi mới khẽ gõ bàn: “ Này, chị đừng có cười, đấy là cảnh giới tối cao của mỹ thực, ăn tới khẩu phục, nghĩ lại tâm phục, nói ra làm chị bội phục, nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.