Sự chiêu đãi ân cần thế này làm Giản Phàm càng tò mò, nhìn hai người kia giao thẻ vào tay, cười ám muội rời đi, Hương Hương đóng sầm cửa lại, che khuất tầm mắt của Giản Phàm, phồng má lên giận dỗi:” Thấy mỹ nữ là chân anh không đi được nữa rồi.” “ Oa, trong này không tệ. “ Giản Phàm đánh trống lảng: Quả thật là không tệ, hai gian cùng một phòng tắm, trong phòng có máy vi tính, TV, mấy loài hoa không kể được tên, phòng tắm thuần bằng sứ trắng, điển nhã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.