Giản Phàm xua tay: “ Không phải, anh ấy đã không có nhà thì hôm khác tôi tới.” Hà Phương Lộ tỏ vẻ không vui: “ Thế thì không được, để tôi nhìn thấy rồi, cậu không đi được đâu. Có chuyện gì nói với tôi, chuyện nhỏ tôi giải quyết ngay, chuyện lớn tôi từ từ giúp cậu. Có điều đã sắp trưa, cậu không ăn một bữa, tôi không chịu đâu, rượu thuốc lần trước còn chưa cám ơn cậu.” “ À phải, có tác dụng không?” “ Rất tốt, phó tổng giám đốc Trương cũng nhắc cậu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.