Tằng Nam ngước mắt lên nhìn Giản Phàm, ánh mắt không còn ngụy trang nữa, chân tình tha thiết, cô gái từng trải như cô lớn lên trong môi trường phức tạp, không dễ bị lừa, khẳng định: “ Trước kia là thế, nhưng bây giờ không phải.” “ Phải hay không cũng không quan trọng nữa, bây giờ tôi ăn không ngon, ngủ không tốt, quy luật sinh hoạt bị đảo lộn, nấu nướng thụt lùi mười năm, không có cả nhiều thời gian ở bên chị Tương, tôi chỉ mong kết thúc cho sớm. “ Giản Phàm cố...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.