Giản Phàm cười nhìn theo hướng quản lý Diêu chỉ, đó là ông già năm mươi mấy, mặc cái áo chẽn cổ bẩn không tả nổi, bày cái sạp cũng chất đống tiền bẩn không thua kém, không mốc xanh lét thì cũng đen xì xì như đồng nát sắt vụn. Xem ra ông chỉ kinh doanh tiền, khách đông lắm, đều là người không hiểu, hoặc là tham rẻ xem có vớ được món hời nào không? Hoặc có lẽ như quản lý Diêu nói, trong đó không có nổi một đồng tiền thật. Giản Phàm ngó nghiêng một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.