“ Kiều Tiểu Ba.” Hồ Lệ Quân thấy Trương Kiệt đã làm xong thủ tục đi về phía họ, vỗ vỗ vai Kiều Tiểu Ba, cổ vũ:” Yên tâm, vợ anh có chuyện gì, chúng tôi sẽ giúp, vì biểu hiện lần này của anh, tôi vẫn coi anh là đồng đội cũ, hôm nay đi sớm quá, nếu không dì Thời và chú Nghiêm còn định tới tiễn anh một đoạn.” Kiều Tiểu Ba rối rít cám ơn, lần đầu cảm thấy bộ cảnh phục từng khoác lên người cũng có giá trị, Trương Kiệt tới nơi, do thẩm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.