Xem ra ân oán này không cách nào cởi bỏ rồi, Tằng Nam sao không hiểu ý đồ Thân Ngưng Xương, chẳng qua cô có chút áy náy với Giản Phàm, muốn làm một việc tốt thôi:” Này, tôi không nói thế đâu nhé.” “ Chẳng sao, tôi thấy đủ rồi, giàu cũng đâu có gì vinh quang, nghèo cũng không có gì phải xấu hổ, bây giờ tôi không sợ ngại chút kích thích đó, bà ta nói sao cũng được.” Giản Phàm khép mắt lại, ai thích sùng bái thích quỳ gối trước những kẻ giàu có như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.