“ Ai run chứ, anh có đủ thì làm đi, nhưng em nói trước, anh phải chịu trách nhiệm đấy, không ăn xong chùi mép được đâu nhé, em không phải loại con gái đó đâu. “ Tần Thục Vân nhìn thẳng vào mắt Giản Phàm, không chịu yếu thế, nên xấu hổ vòng tay ôm cổ y, thổi phù một hơi: Ặc, cái này không thể giỡn, Giản Phàm biết mấy cô gái cùng phòng với Dương Hồng Hạnh bối cảnh đều không nhỏ, muốn chàng trai nào chịu trách nhiệm thì đố thoát, ít nhất mình không thoát....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.