Khi Giản Phàm bước vào phòng hội nghị thì đã gần 12 giờ. Trong phòng hội nghị hỗn loạn, tiếng bàn ghế xê dịch, tiếng nam nữ nói oang oang, thi thoảng còn xen vào một hai tiếng chửi bới, có thể nghe ra rõ ràng câu chửi đặc sắc của từng địa phương. Vừa đẩy cửa bước vào hơn trăm con mắt chiếu tới, mọi cảm xúc trong đó Giản Phàm đều nhận ra rõ ràng. Có thể lý giải, mọi người vốn cho rằng kiếm được con đường làm giàu nhưng té ra là lấy giỏ trúc mà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.