Hiện thực đặc sắc cỡ nào, anh không bao giờ ngờ hết được, vỗ về mãi, trong số con tin mới có người lấy dũng khí nói: “ Chúng tôi đói ...” “ Cái gì? “ Phân cục trưởng Trần còn sợ nghe nhầm: “ Chúng tôi đói, tôi và cha tôi bị giam từ hôm qua, hoặc hôm kia rồi, chỉ được ăn một bữa, còn là cơm thừa ...cha tôi không khỏe ...” Nam tử kia run run nói, cứ như mình đưa ra yêu cầu quá đáng lắm vậy: Thế là mấy người nữa nói theo, cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.