Lời nói ngắn gọn, khẽ cúp điện thoại, Dương Hồng Hạnh tha thướt đứng bên cửa sổ, gương mặt không trang điểm sáng trong như trăng rằm, mặc một bộ đồ ngủ màu hồng bằng bông có vẻ hơi dày, quần ngủ trông giống bức tranh đầy màu sắc rực rỡ, chân đi đôi dép bông tai thỏ đáng yêu, mái tóc rối tung hơi ẩm, có vẻ vừa tắm xong toát lên vẻ đẹp điềm tĩnh dịu dàng thanh mát, có chút suy tư nhìn ngoài cửa sổ. Không biết vì rụt rè hay là vì cái gì khác,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.