“ Đừng bắn, dừng tay ... “ Một đặc cảnh cầm đèn pin đuổi tới nơi nhìn thấy khuôn mặt máu me điên dại của Giản Phàm hoảng hồn hô hào: Trong lúc cấp bách đội trưởng Lục lao người tới ôm ngang hông Giản Phàm xô qua một bên, đoạt súng, sợ y làm ngộ thương người khác. Đội trọng án quen với chuyện này rồi, thông thường khi đánh nhau tới mức độ nhất định, kích thích quá độ, còn không phân biệt được địch ta. Bị đoạt mất súng, Giản Phạm vẫn co chân đạp chửi bới:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.