Không may là Giản Phàm phải nhìn thấy rất nhiều người bất hạnh và việc bất hạnh, như một tháng vất vả 30 ngày bị trừ quá nửa lương. Còn có cô bé mười sáu mười bày tuổi phải mặc lên người quần áo phục vụ, rồi những tiểu thư đổi hết đợt này tới đợt khác. Ở cái khu nghỉ dưỡng vàng son lộng lẫy này, nhìn càng nhiều càng hiểu vì sao cha mẹ muốn tìm cho mình bát cơm sắt không lo mưa gió, so với những người bất hạnh, mình may mắn rồi. Sờ ví tiền...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.