Giản Hoài Ngọc nhíu mày càng chặt: “ Đó không phải thôn hành chính.” “ Ngay cả thôn tự nhiên cũng không phải.” Trợ lý Lôi dùng từ ngữ của Tằng Nam, kỳ thực hắn chẳng biết hai loại thôn khác nhau thế nào: Giản Hoài Ngọc cắt ngang, chỉ dấu tam giác trên đỉnh Ngọc Hoàng:” Chẳng phải nơi hoang dã à, cậu ta sao tìm được bà nội tôi, còn nữa có nói làm sao tìm chú tôi không?” “ Không ạ ...” Trợ lý Lôi trấn an: “ Nhưng cô Tằng nói Giản Phàm suy đoán rất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.