Sau khi Tương Địch Giai đi rồi Phí Sĩ Thanh chưa yên tâm lại bám theo sau đề phòng bất chắc, vừa mon men tới gần, thoáng nghe cô giáo Mai bắt đầu mắng người là chạy mất dép, sau đó ngoan ngoãn đợi dưới cầu thang, tới thấy Tương Địch Giai tập tễnh đi ra, cuống cuồng chạy tới đỡ: “ Cái này ... Cô giáo Mai đánh chị à? Bàn bạc không thành cũng không thể đánh người ta chứ? Cái mụ vu bà này ngang ngược quá rồi.” “ Chị bị trẹo chân rồi ... Úi! Bàn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.