Tằng Nam bị nụ cười đó làm giật mình, cảnh cáo: “ Này, đừng có lên cơn khùng, mỗi năm hoa hồng ít nhất cũng phải 20, 30 vạn đấy, đủ anh sống tiêu diêu, làm ăn cần tiền thì lên tiếng, cần gì phải bán nhà, cần gì phải cầu cạnh cô ta.” “ Ha ha ha, không cần tiền của ông ta, tôi vẫn làm ra tiền đấy thôi.” Giản Phàm đáp đơn giản: Trong mắt Tằng Nam, Giản Phàm đúng là có bệnh, nhíu mày: “Anh, anh ... không cần?” “ Không cần.” Giản Phàm nói dứt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.