Tiếng cót két rất lâu, đó là do Giản Phàm trằn trọc trên giường, hai người họ không phải nhất kiến chung tình, cảng chẳng phải nhị kiến khuynh tâm. Quá trình phát triển tình cảm không theo một cái đồ thị nào, có vài lần tình cảm dâng trào, nhưng nảy sinh ở điều kiện đặc biệt, còn thời gian khác, hình như cãi vã hoặc lạnh nhạt nhiều hơn. Mẹ nó, rốt cuộc cô ấy có thích mình khong? Đừng để rốt cuộc là tốn công vô ích. Giản Phàm chửi thầm một câu, bất kể là dựa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.