Không có ai khả nghi sao? Giản Phàm nhìn nụ cười của Trương Vân mà sinh ngờ: “ Cái gì thế, cô cười cái gì, không được che giấu gì đâu đấy.” Trương Vân làm bộ thần bí:” Anh thực sự muốn tôi nói à, trong này nhắc tới một nhân vật trọng yếu.” “ Ai? “ Giản Phàm và Lão Mạnh đồng thanh: Trương Vân tủm tỉm cười, chỉ: “ Anh đấy!” “ Tôi á?” Giản Phàm sửng sốt: “ Vãi, cô nàng đó không phải chửi sau lưng tôi chứ?” “ Trang này chị ấy nói anh rất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.