“ Càng thanh bạch càng có vấn đề.” Giản Phàm nhắm vào Tề Nguyệt Các rất lâu, y đủ tư cách nói câu này: “ Nói đúng, thời buổi này người thành thật khó tìm, một thương nhân thành thật thì có ma mới tin.” Ngũ Thần Quang gật đầu, tựa hồ cùng Giản Phàm đã không phải là cấp trên cấp dưới nữa, mà là đồng đội đang giao lưu, chỉ là tay cầm túi hồ sơ mân mê tựa hồ như một loại dụ dỗ :” Âm thầm thì không tra được, công khai thì chúng ta không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.