“ Cô chuyển nghề rồi phải không? “ Giản Phàm đột ngột hỏi, Tằng Nam nhíu mày không đáp cũng không đi, Giản Phàm mỉm cười đưa tay ra làm động tác mời: “ Ngồi đi, uống ngụm nước ... Đừng giận, kỳ thực cô sớm biết tính tôi rồi mà, mỗi tháng có vài nghìn để tiêu thì mừng thầm, chứ cho tôi vài trăm vạn, tôi mắc bệnh tim mất. Ngồi đi ...” Tằng Nam vẫn không ngồi, nhưng mặt dần giãn ra, rõ ràng có thể ăn nói tử tế, vậy mà nhất định làm mình tức...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.