“ À, tôi biết rồi, đợi tôi một chút. “ Giản Phàm bực bội đặt bộ đàm xuống, ra hiệu cho cả đội rời nơi này, long thầm chửi: Đồ hồ ly già, ngửi đâu ra mùi bất thường vậy, ra tay nhanh như vậy mà còn nhận ra sao? “ Thành Cương.” “ Dạ. “ Đột nhiên bị Oa ca quát cho một tiếng, Tiêu Thành Cương đang cười trộm giật bắn mình: Giản Phàm tóm cổ áo Tiêu Thành Cương, rống lên: “ Trương Kiệt đâu?” “ Sao hỏi em, tối qua đi theo anh mà, tới giờ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.