“ Lên đi, nhìn tôi làm gì?” Tần Cao Phong nhìn Giản Phàm cười gian đi bộ tới trước xe chỉ biết lắc đầu, đợi y ngồi vào ghế phụ lái không nhịn được mắng: “ Làm chút việc hại người không lợi mình là mặt hí hửng, giờ xua hổ giết sói, đợi thời gian nữa nuôi hổ gây họa thì để xem cậu còn cười nổi không.” “ Không đâu, Thương Đại Nha làm vua lưu manh còn được, chứ kẻ không có tâm kế như hắn thì làm nổi chuyện gì lớn, cái mặt hung thần ác...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.