Tiếng hát đám trẻ con khiêng chiếc kiệu hoa lại văng vẳng bên tai, tười cười khanh khách như chuông bạc, cành cây vén khăn đỏ, tân nương là Hương Hương ... Giản Phàm ngây người, không biết đó là cảm giác gì, bị vô số ký ức dồn dập tấn công phòng tuyến tâm linh yếu ớt, như than cháy âm ỉ vào thời khắc ngày hôm đó lại bùng lên, yêu và hận đan xen lại một chỗ, rốt cuộc không cách nào cắt bỏ được đoạn tình cảm này. Phí Sĩ Thanh nhìn vẻ mặt hai người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.