Cửa sổ kính sáng choang, chỗ ngồi ngăn cách bởi chậu cảnh cao, tạo không gian riêng tư mà không gian vẫn thông thoáng, tiếng nhạc du dương vừa đủ, phù hợp cho đôi tình nhân thủ thỉ tâm tình không sợ người khác nghe thấy. “ Vì sao, chúng ta đang rất tốt mà?” Giản Phàm tay chống cằm, tự nhiên quan sát từng động tác của cô, rất thích, vì ở Thành Mạn Đình có phần nào đó khiến y liên tưởng tới người khác: Thành Mạn Đình khẽ nhấp chén trà, ánh mắt hơi chuyển ra cảnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.