Góc rẽ tòa nhà, Giản Phàm nhìn theo bóng xe huýt sáo nho nhỏ, người co ro chạy ra khỏi tiểu khu, nhìn cái cảnh vừa rồi, đoán chừng là tức phát cuồng, tới khi bình tĩnh lại, đoán chừng bái bai thôi, anh chàng học vấn cao như thế, thân phận cao như thế, mũ gì cũng đội được, không tin hắn có dũng khí đội mũ xanh. Bằng vào mấy bức ảnh kia, không bái bai mới lạ. Run run chạy ra ngoài, mắt đảo quanh, Trương Kiệt lén lút chạy tới, hỏi nhỏ: “ Thành công chứ?”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.