“ Ài, nói không sai, con gái lớn không thể giữ trong nhà ... Nhưng chúng cả chỗ an thân còn chẳng có, làm sao dì yên tâm.” Thời Kế Hồng tuy lắc đầu, cũng xuông xuôi rồi: “ Dì Thời, đợi dì yên tâm được thì cơm canh nguội hết rồi, dì không cho cơ hội, làm sao biết có được hay không, dù va vấp còn biết rút kinh nghiệm chứ, có dì có cháu ở đây mà, còn đỡ được cho Bàn Nha.” Giản Phàm va vấp cũng đủ rồi, nói chuyện có tình có lý, sao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.