Những lời này không có câu từ trau chuốt gây xúc động, nói năng cũng chẳng lưu loát, cứ như phái khó khăn lắm mới nói ra được, thế nhưng càng thêm cảm giác chân thành, đến cả Lương Vũ Vân cũng đồng cảm luôn. Sắc mặt Tương Địch Giai hòa hoãn hơn nhiều, nhưng còn chút cố chấp:” Tôi có thể hiểu cho cô ấy, nhưng ai hiểu cho tôi, tôi không chịu được thái độ ấy.” “ Tôi hiểu mà.” Giản Phàm gật đầu chắc nịch: Cũng giống như mỗi lần Giản Phàm đối diện với Tương Địch...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.