Có lẽ không phải chỉ Đường Đại Đầu quên người đó, mà rất nhiều người không nhớ tới, người đó cũng chẳng thèm bận tâm tới họ, đang lo cho cái laptop của mình. “ Biết rồi, biết rồi ... Lát nữa tôi về đội ... Xong việc tôi vê, được ... Tôi biết.” Giản Phàm cúp điện thoại, là Hồ Lệ Quân gọi, ngẩng đầu lên nhìn chàng trai chừng 20 tuổi đang thi thoảng liếc mắt nhìn mình, bộ dạng y cũng thảm chỉ hơn không kém Trương Kiệt và Quách Nguyên, người xước xát vì lao xuống...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.