Không ngờ Hách Thông Đạt chẳng sợ, mềm mỏng phá chiêu:” Anh Giản, chúng tôi kinh doanh nhỏ, anh muốn phá cứ nói một tiếng, tôi phá giúp anh ... Tôi không quen, anh không thể ép tôi quen, tôi đâu chọc gì tới anh, năm món đồ của anh vẫn ở chỗ tôi, tôi không dám động vào. Anh muốn lấy cứ lấy ... Tôi giở trò vô lại khi nào?” Mẹ nó, chằng cha này cũng không dễ chơi đâu, làm sao đây? Phải rồi, ở trong chuyện này cần một sự cân bằng, mà điểm cân bằng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.