Lời nói có chút trách móc, có quan tâm, có cả chút phẫn nộ làm Giản Phàm không khỏi nhớ tới điệu bộ vừa yêu vừa hận của mẹ, đưa tay ra rồi lại không nỡ đánh mình. Miệng đang háo, chẳng mấy chốc đã ăn xong quả lê, vừa mới đặt lõi lên tủ đầu giường, Dương Hồng Hạnh đã lấy ra khăn giấy, sau đó lau miệng cho Giản Phàm, rồi lại tỉ mỉ lau tay cho Giản Phàm. Hành vi không khác gì cô vợ nhỏ chăm chồng này làm Giản Phàm lúng túng rụt tay lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.