Lương Vũ Vân đi rồi, phòng trở nên yên tĩnh, Dương Hồng Hạnh thấy Giản Phàm vẫn cứ nhìn mình không chớp thì nguýt một cái, hơi quay đi mượn động tác buộc tóc che dấu chút ngượng ngùng. Giản Phàm mỉm cười, gương mặt vừa rửa sạch mặt nạ đắp mặt ấy hoàn toàn không có chút son phấn nào, nhưng vẫn toát ra sự quyến rũ tự nhiên, chỉ nhìn thôi mà tim đập gia tốc, thực sự cảm nhận được sự kích động đã lâu rồi chưa có, cô gái trước mắt chẳng ăn mặc hở hang,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.