Mưa như trút, đường xa vắng tanh, xe cộ cũng ít, vài chiếc taxi phóng ào ào qua đều có người không dừng lại, Dương Hồng Hạnh thấy một bên vai của Giản Phàm đã ướt, đẩy ô nghiêng về phía y, cái ô lúc lơ đễnh lại nghiêng về phía mình, trò đùn đẩy qua lại ấy diễn ra tới lần thứ n thì vai hai người đều ướt, nhìn nhau bật cười. Trong cơn mưa lành lạnh, nụ cười ấy chưa đầy đầm ấm và ngọt ngào, Giản Phàm đưa luôn tay ra ôm vai cô kéo vào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.