“ Vâng.” Trương Kiệt tinh thần sa sút, trả lời không thoải mái chút nào:” Chị Hồ, tôi thấy có lỗi với Giản Phàm, khi làm việc cùng nhau thì lần nào cũng là Giản Phàm mời mọi người ăn, làm cho mọi người ăn. Tới lượt tôi thì lại thành dẫn người đốc sát đi tìm cậu ấy, bắt cậu ấy. Sau này sao nhìn mặt cậu ấy chứ, chi đội trưởng thật quá đáng.” “ Không sao đâu, Giản Phàm nhìn vấn đề rất tỉnh táo, sẽ không trách cậu.” Hồ Lệ Quân bóp vai hắn an ủi:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.