Hứa Thanh phun ra máu tươi, sắc mặt khó coi, thân thể không ngừng lui ra
phía sau.
Vẫn tiếp tục không ngừng lui lại!
Đây là lần đầu tiên hắn gặp được người có thể hóa giải lực lượng độc cấm
của mình, thực ra cũng không thể nói là hóa giải, mà là trì hoãn, lại phối hợp
thêm khả năng phục sinh vô hạn, trình độ trì hoãn này đã được phóng đại rất
lớn.
Nhưng Hứa Thanh có thể cảm giác, độc của hắn.... Vẫn còn tồn tại!
Cho dù đối phương nghịch chuyển thời không sống lại, nhưng độc của hắn
giống như đã ăn vào tận xương tủy vậy, vẫn còn tồn tại như cũ, đây cũng chính
là chỗ kinh khủng từ độc cấm của hắn.
Chỉ là sau khi bị trì hoãn, mặc dù độc kinh khủng, nhưng nếu cứ tiếp diễn
như vậy, Hứa Thanh biết có lẽ mình không có cơ hội để chờ đối phương phát
độc.
Nhất là chín bộ thi hài này, mỗi một bộ đều có thân thể bất tử, Hứa Thanh ra
tay đánh vào trên người bọn nó, nhưng lại không thấy một chút hiệu quả nào,
tựa như những đạo linh hồn trên người bọn nó, đã thay thế bọn nó thừa nhận tất
cả.
Đây cũng là phương pháp trì hoãn chất độc của Sở Thiên Quần.
Gã tản độc của bản thân qua chín phân thân, lại tản vào vô số linh hồn.
Mà vô số linh hồn kia, mặc dù bọn họ không ngừng kêu rên, không ngừng
kêu khóc, nhưng Hứa Thanh lại cảm giác bọn họ giống như cam tâm tình
nguyện.
Giống như Sở Thiên Quần chính là tín ngưỡng của bọn họ, là Thần Linh của
bọn họ vậy!
Trên thực tế thì cái này cũng chính là một trong những năng lực của Thần
Linh!
Kể từ đó sẽ khiến cho chín bộ thi hài kia nhận được bảo vệ, có được năng
lực bất tử bất diệt, mà toàn thân bọn nó còn tràn ra chấn động Nguyên Anh sơ
kỳ, một con còn đỡ, chín con cùng nhau tấn công, đối với Hứa Thanh mà nói
chính là ẩn chứa nguy cơ chí mạng.
Mắt thấy tình thế càng lúc càng hung hiểm, trong mắt Hứa Thanh lóe lên
hàn mang, hắn còn có hai đòn sát thủ nữa chưa sử dụng, nhưng hai đòn sát thủ
này đều là lần đầu bộc phát uy lực lớn nhất, nhất là Quỷ Đế Sơn, hắn chỉ có một
cơ hội để huyễn hóa nó ra ngoài.
"Mấu chốt là linh hồn, những thứ linh hồn này không thể trấn áp, hoặc là
phá hủy, hoặc là... Hàng phục!"
Nghĩ tới đây, trong mắt Hứa Thanh hiện lên sự quyết đoán, đột nhiên giơ tay
phải lên, lập tức vận hành Quỷ U Đoạt Đạo Công, tay phải trực tiếp trở nên hơi
mờ, sau đó đưa về phía lồng ngực của mình, hung hăng xuyên thấu.
Bàn tay lạnh như băng xuyên thấu thân hình, trực tiếp tiến vào bên trong
thức hải, vươn vào đến bên trong tòa Thiên Cung thứ tư, một phát bắt được Tử
Nguyệt ở bên trong!
Bình thường lấy Thiên Cung thôi phát để vận dụng lực lượng Tử Nguyệt,
giống như là dùng ngựa con kéo xe ngựa lớn vậy, mặc dù nó đồng nguyên cùng
với Hứa Thanh, nhưng thực lực của hắn còn hạn chế, cho nên khó có thể phát
huy nó với trình độ lớn nhất.
Muốn phát huy nó, cách xử lý tốt nhất chỉ có thể dùng phương thức trực
tiếp, lấy ra trực tiếp sử dụng.
Giờ phút này, theo Hứa Thanh bắt lấy Tử Nguyệt, trên trán của hắn lập tức
nổi lên gân xanh, đau đớn kịch liệt tràn ngập toàn thân, nhưng hắn lại không
nhăn mày chút nào, trong mắt vẫn tỉnh táo, mang theo sát ý, hung hăng kéo một
cái.
Tòa Thiên Cung thứ tư lập tức chấn động, Tử Nguyệt bị tay phải Hứa Thanh
cứng rắn kéo ra, giơ lên thật cao.
Trong chốc lát, vô cùng vô tận ánh sáng màu tím trực tiếp bộc phát ra từ bên
trong khe hở bàn tay phải đang giơ lên của Hứa Thanh, sau đó liền hóa thành
biển ánh sáng màu tím mênh mông vô tận, phóng thích về khắp bốn phía.
Những nơi đi qua, khắp cả thiên địa biến thành màu tím, dường như cả
phiến khu vực này đã phân cách cùng thế giới, ngay cả hư vô cũng đoạn tuyệt,
từ trình độ nào đó mà nói…Nơi này đã trở thành Thần Vực.
Trong Thần Vực, ánh sáng màu tím chính là Thần lực, mà đầu nguồn Tử
Nguyệt, chính là Thần Linh!
Trong nháy mắt tiếp theo, theo ánh sáng tím bộc phát, thần sắc bản thể Sở
Thiên Quần đại biến, tâm thần dấy lên tiếng nổ vang, thất thanh la lên.
"Thần quyền!"
"Không có khả năng!!"
Trong lúc gã la lớn, cả người liền há miệng phun ra máu tươi màu vàng, hai
mắt trực tiếp chảy máu, ánh mắt tựa như sắp bị mù, thân thể kịch liệt run rẩy,
hai tay không cách nào khống chế giơ lên, như muốn che mắt cúng bái.
Cùng lúc đó, thân thể của gã cũng đang trở nên vặn vẹo, tất cả máu thịt tựa
hồ đều sinh ra ý thức của riêng mình, muốn chia lìa khỏi thân thể, nhưng dù sao
gã cũng là thân thể thử nghiệm Thần Linh, vào thời khắc này liền mạnh mẽ
dùng Thần lực của bản thân để trấn áp, khiến cho bản thân bảo trì trạng thái cân
bằng.
Ngay cả gã cũng như vậy, thì càng không cần phải nói tới những bộ thi hài
họa nan của gã.
Mắt của những bộ thi hài kia toàn bộ đều mù, thân thể run rẩy, từng con quỳ
bái xuống, trong miệng phát ra tiếng kêu rên thê lương, dị chất trên người trực
tiếp trở nên vô cùng nồng đậm, mơ hồ xuất hiện dấu hiệu dị hoá.
Mà những linh hồn nhân tộc trên người bọn họ bị xâm nhập lại không hề
kêu rên, không hề thút thít nỉ non, trên mặt bọn họ lộ ra vẻ thành kính trước đó
chưa từng có, ẩn chứa cuồng nhiệt, cải biến tín ngưỡng.
Từng linh hồn thoát ly thân hình những bộ thi hài, bay tới phía Tử Nguyệt
trong tay phải Hứa Thanh.
Trong chốc lát, những đạo linh hồn này liền bay vào trong Tử Nguyệt, mà
không có linh hồn chống đỡ nên thân thể chín bộ thi hài liền run rẩy, xuất hiện
dấu hiệu sụp đổ.
Bên Sở Thiên Quần cũng tương tự không cách nào tiếp tục trì hoãn lực
lượng độc cấm, độc trong toàn thân ầm ầm bộc phát, nhanh chóng hư thối.
Trong mắt Hứa Thanh lập lòe sát cơ, vừa muốn tiếp tục, nhưng trong nháy
mắt tiếp theo, theo bầu trời xuất hiện gợn sóng, bên trong tâm thần của hắn
bỗng hiện lên một cỗ cảm giác nguy cơ cực lớn, cảm giác nguy cơ này đã siêu
việt hết thảy những cảm giác trước kia, cực kỳ kinh tâm động phách, mang theo
không rõ, tựa như rất đáng sợ.
Thần sắc Hứa Thanh bỗng nhiên đại biến.
Trong một cái chớp mắt, Thương Long Thiên Đạo ở trên đầu trời cũng lập
tức dồn dập phát ra tiếng kêu thê lương.
Mơ hồ trong đó, phảng phất có một tồn tại không cách nào hình dung đang
từ một nơi không biết nhận ra khí tức của Tử Nguyệt, như muốn thức tỉnh,
giống như đang tìm kiếm.
Giờ khắc này, trên bầu trời cũng mơ hồ lộ ra màu sắc đỏ thẫm.
Trong đầu Hứa Thanh lập tức liền nổi lên Hồng Nguyệt cùng với pho tượng
Thần Linh kinh khủng kia, còn cả tiếng hít thở hắn từng nghe được trên Thái Sơ
Ly U Trụ.
Thật ra thì đây chính là việc mà Hứa Thanh lo lắng nhất, hắn biết rõ Tử
Nguyệt của mình được đoạt tới như thế nào.