vậy, cũng không có sự hoàn mỹ không một tì vết như Nguyệt Viêm, chỉ là một
bức Hồ Ly Bùn thoạt nhìn phổ phổ thông thông.
Nhưng khi ánh mắt rơi vào trên thân Thần, tâm thần của mọi người đều sẽ
nổi lên từng đợt sóng gợn, hóa thành ngọn lửa nóng bỏng, lan tràn toàn thân,
ảnh hưởng đến tâm thần, tác động đến sinh cơ.
Sau lưng nàng là từng ngôi sao lấp lánh, hóa thành ánh sao tràn ra, tạo thành
một bức họa biển sao.
Ba thần cùng xuất hiện.
Tất cả tu sĩ bay ra từ bên trong Thánh thành, nội tâm đều rung chuyển, dồn
dập cúi đầu. Cho dù có tu vi gì, cho dù là thân phận gì, giờ phút này nét mặt đều
cực kỳ thành kính, quỳ lạy hướng về ba thần.
Thậm chí càng xa xôi, hình chiếu đại trướng của ba vị Ti Quyền Viêm
Nguyệt cũng hiện lên sau khi Thần linh của mình xuất hiện. Ti Quyền trong đó
cũng đi ra đại trướng, cúi đầu trước Thần linh của mỗi người!
Hứa Thanh đứng tại chỗ giữa không trung, ngóng nhìn hết thảy, trong lòng
cũng quanh quẩn gợn sóng.
Giờ khắc này, hắn chứng kiến sự khác biệt giữa Viêm Nguyệt Huyền Thiên
tộc và Nhân tộc.
Viêm Nguyệt Huyền Thiên là tộc đàn Thần linh nắm giữ. Trước mặt Thần
linh, chúng sinh đều là nô lệ!
Hứa Thanh im lặng, hắn không phải Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, nhưng
thân ở chỗ này, cũng chỉ có thể khom người cúi đầu.
Hồi lâu, trong thiên địa này hoàn toàn yên tĩnh, ba thần trên Thần Sơn đảo
mắt qua bát phương. Đến chỗ Hứa Thanh, bọn họ đều có nhìn chăm chú.
Nhật Viêm đạm mạc, Nguyệt Viêm phức tạp, Tinh Viêm mỉm cười.
Sau đó, mặt trời sau lưng Nhật Viêm thượng thần bỗng nhiên lấp lánh, tỏa
ánh hào quang rực rỡ, trực tiếp thiêu đốt bầu trời, ngọn lửa màu vàng lan tràn.
Đó là thần hỏa.
Trong lúc thần hỏa không ngừng đốt cháy, bầu trời lại bắt đầu hòa tan, từng
tầng từng tầng tan rã, lộ ra hư vô, sau khi ăn mòn không biết bao nhiêu tầng, thì
hình thành lỗ đen.
Mà thiêu đốt vẫn còn tiếp tục.
Lỗ đen đổ sụp trong thần hỏa, sau đó lỗ đen mới hình thành, vòng đi vòng
lại, càng ngày càng thâm thúy.
Trong quá trình này, thiên địa toàn bộ đại vực đều đang run rẩy, thậm chí
mơ hồ trong đó còn có thể nghe thấy tiếng gào lên đau xót của Thiên đạo, như
muốn ngăn cản, nhưng lại không có ích gì cả.
Cho đến cuối cùng, một vòng xoáy màu vàng óng xuất hiện trong chỗ sâu
nhất của hư vô.
Bên trong vòng xoáy, có một tầng ngăn cách vẩn đục, xuyên thấu qua tầng
ngăn cách này, có thể mơ hồ trông thấy một thế giới như đang tồn tại bên trong.
Gần như trong nháy mắt vòng xoáy màu vàng này xuất hiện, Nguyệt Viêm
thượng thần nâng lên tay, ánh trăng sau lưng nàng hóa thành sông dài, lập tức
chảy thẳng đến vòng xoáy, dung nhập vào trong tầng vẩn đục.
Rất nhanh, lại có tiếng gào thét của Thiên đạo khác vọng lại từ chỗ sâu
trong vòng xoáy, như đang ngăn cản, nhưng theo một tiếng hừ lạnh của Nguyệt
Viêm, một vệt khí tức của Xích Mẫu lập tức xuất hiện trên thân nàng…
Tâm thần Hứa Thanh chấn động. Một khắc sau, tầng ngăn cách vẩn đục bị
lực lượng Nguyệt Viêm dung nhập, trực tiếp trở nên trong lại, rồi hiện ra thế
giới bên trong nó.
Có thể nhìn thấy, đó dường như là một mảnh thế giới màu trắng…
Không đợi mọi người ngẩng đầu cẩn thận nhìn lại, Hồ Ly Bùn cười cười,
sánh sao dâng lên trên thân, lại hóa thành hai bàn tay bùn to lớn, thò vào trong
vòng xoáy, hung hăng xé ra tầng ngăn cách đã trở nên trong suốt!
Tiếng vang khai thiên lập địa nổi lên kinh thiên vào thời khắc này. Âm thanh
này cực lớn, khiến cho trong đầu tất cả tu sĩ đều truyền đến âm thanh vù vù.
Mà trong vòng xoáy trên màn trời, tầng ngăn cách trực tiếp bị xé nứt ra, lại
tác động đến phạm vi càng lớn. Ngẩng đầu nhìn từ mặt đất, có thể thấy được
khe hở này đã lan tràn nửa bầu trời.
Như một vết thương của bầu trời.
Mùi hư thối, khí tức viễn cổ, cảm giác xa lạ, kèm dị chất nồng đậm và tiếng
gào thét rõ ràng, tràn ra theo lỗ hổng.
Đồng thời, bởi vì vết rách quá lớn, cho nên thế giới trong đó cũng càng lộ ra
nhiều cảnh tượng rõ ràng hơn.
Hứa Thanh ngẩng đầu, sau khi thấy rõ, trong đầu hắn nảy lên vô số suy
nghĩ.
Thực sự là thế giới bên trong khe hở này làm hắn liên tưởng đến quá nhiều,
mà khí tức tràn ra từ trong đó cũng làm cho hắn cảm thấy quen thuộc.
Chỉ thấy bên trong khe hở là một mảnh trời sao xa lạ, giữa những ngôi sao
lấp lánh đầy trời, tồn tại một cái… Mạng nhện to lớn!!
Mạng nhện này nhìn thấy mà giật mình, nó bao phủ cả mảnh trời sao, bao
phủ vô số ngôi sao ở đây.
Mà phẩm chất của mỗi một sợi tơ nhện, dù không có bề rộng như những
ngôi sao, nhưng cũng rộng khoảng một thành.
Nơi này, chính là Thần vực Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc mở ra!
“Thần vực vô chủ…”
“Mở ra ba lần thăm dò trước đó…”
“Thần vực nguyên thủy…”
Lời nói của Thiên Mặc Tử, vào lúc này lại quanh quẩn trong đầu Hứa
Thanh, phối hợp với nội dung của thẻ ngọc đối phương cho, rất nhanh, một đáp
án vô cùng xác thực, hiện lên trong lòng Hứa Thanh!
“Nơi này là Thần vực của vị Thần linh nhện ở vùng đất trung tâm Cửu Lê
kia!!”
Đôi mắt Hứa Thanh lộ ra ánh sáng kỳ dị, trong lòng hoàn toàn hiểu ra.
Hết thảy đều đối ứng được, bởi vì Thần linh nhện xảy ra vấn đề, bị ba thần
trấn áp, cho nên Thần vực của hắn tự nhiên biến thành vô chủ.
Mà nguyên nhân ba thần thăm dò nhiều lần, cũng rõ ràng.
Khi đáy lòng Hứa Thanh đang dao động, trên bầu trời, âm thanh Thần linh
mang sự uy nghiêm không tên, vang vọng khắp mặt đất.
“Các con, đi săn!”
Bốn chữ này vừa vang ra, ngay lập tức, một lực hút to lớn trực tiếp bùng nổ
ra từ trong khe hở trên trời. Dưới sự dẫn đường của ba thần, lực hút ấy chia ra
mấy vạn sợi, đi về phía tất cả tu sĩ thông qua vòng thứ hai.
Trong chốc lát, chúng đã bao phủ tất cả người tham dự, bao gồm cả Hứa
Thanh. Thân thể mọi người đều mất khống chế, trực tiếp bay lên không, càng
lúc càng nhanh, cuối cùng hóa thành từng dải trường hồng, bị hút vào trong khe
hở.